NẾU CÓ THỂ QUAY NGƯỢC CHIỀU NĂM THÁNG
Có những ngày Sài Gòn mưa rả rích, nắng ngủ quên trên những bậc thềm, ngày cứ vậy mà lãng đãng trôi đi chậm rãi. Người ta tay nắm tay nhau đi trên những con đườn...
Thôi thì lặng lẽ mà xanh
Càng lo lắng lắm lại chênh vênh nhiều
Kiếp người ngắn ngủi bấy nhiêu
Sao đành rộng chỗ cho chiều khổ đau ?
Cuộc đời .. con nước nông sâu
Xin lòng an bắc nhịp cầu từ bi
Hải hồ sót cánh thiên di
Một ngày đổ lá nguyện đi tìm nguồn …
Chổi cùn quét nỗi cô đơn
Đừng đem lưỡi sắc hao mòn gọt chuôi
An nhiên thanh thản trên đời
Mà rêu phong sống nên người cố nhân .
Đắng cay cũng một phong trần
Tay lần tràng hạt niệm sân si đời …
Nhật Hạ