TÔI CÔ ĐƠN

Giá mà có một ai đó hiểu tôi
Cuộc đời sẽ nhẹ nhàng hơn biết mấy
Tôi sẽ không còn cô đơn đến vậy
Giữa biển người mà luôn thấy lẻ loi.

Giá mà có một ai đó bên tôi
Vào những lúc yếu lòng rồi gục ngã
Vào khi tôi cười – nụ cười buốt giá
Nỗi vất vả đời cũng sẽ nguôi ngoai.

Đôi lúc tôi thực sự thèm bờ vai
Được ủi an sau mệt nhoài cuộc sống
Người bảo tôi “hãy vươn lên, hoài vọng”
Giữa mê cung tôi sợ bước một mình.

Dẫu biết rằng năm tháng sẽ qua nhanh,
Ai cũng phải trưởng thành và rũ bỏ
Chỉ là nhiều khi thấy mình bé nhỏ
Tôi biết mình cần ai đó hiểu tôi.

Đâu phải khi vui ta mới mỉm cười
Mà trong cả lúc kiệt cùng nghiệt ngã !

Charles Rowan

Bình luận Facebook