TÌNH BUỒN

Đã có những ngày em muốn đến bên anh
Gục vào vai anh rồi cứ hờn cứ khóc
Anh cứ lặng yên như tượng kia trầm mặc
Và cứ ôm em… dù đau xót trong lòng.

Đã có những ngày hạ rét tựa mùa đông
Em nhớ về anh quắt quay mầu hoa đỏ
Muốn được nghe anh thì thầm lời của gió
Rằng anh cũng nhớ em… và yêu mãi trọn đời.

Đã biết bao lần… em để nước mắt rơi
Em viết tên anh vào khoảng trời thương nhớ
Tên anh khắc đầy vào trái tim đã vỡ
Và ánh trăng đêm cũng đau khổ ngậm ngùi.

Duyên đã lỡ rồi… ta đã mãi chia phôi
Mà hình bóng vẫn không rời nỗi nhớ
Thả chút tình buồn vào dư âm một thuở
Còn lại mình ta… với nhung nhớ vơi đầy.

Hà Phùng

Bình luận Facebook