BẤT CHỢT..

Sau cơn mưa trời bất chợt mùa
Những cơn gió mơn man lùa qua nhành lá
Ta bất chợt nghe bồi hồi lạ
Bất chợt thèm lắm một bờ vai

Giá như bất chợt ai về… đầu tựa đầu tay nắm lấy bàn tay
Dắt dìu nhau qua từng con phố vắng
Bất chợt nghe tim mình chết lặng
Một thoáng bồi hồi…ta bất chợt mơ

Vầng trăng non nghiêng nghiêng bất chợt mờ
Cơn gió bất chợt thổi vờn mây đi lạc
Gió bên trăng, chỉ mình ta lẻ loi ngồi hát
Bất chợt buồn, bất chợt khóc, bất chợt đau…

Rồi sẽ có một ngày, bất chợt…ngày sau
Mùa lại về nồng nàng hôn lên tóc ai bất chợt
Dẫu ngoài hiên ánh nắng vàng thưa thớt
Mà bất chợt nghe lòng ấm áp một mùa vui

TTNK

Bình luận Facebook