Bước Độc Hành

Người sang sông sao ta còn đứng đợi
Gió chiều về vời vợi nỗi sầu đông
Tiễn người đi pháo nổ rượu nồng
Ta đứng lặng- nước sông như ngừng chảy.

Người có biết khi người về bên ấy
Bỏ lại hồn ta héo hắt từng ngày
Rượu uống vào mà ta chả thấy say
Chỉ thấy đời ngập tràn bao cay đắng.

Con đường vắng càng thêm yên ắng
Tiếng lá rơi ngỡ tưởng bước người về
Ta sống dở giữa cơn mê mộng ảo
Ôm mối tình buổn của kẻ cô đơn

Nước chảy chia đôi – bên lở bên bồi
Ta đơn côi giữa dòng đời xuôi ngược
Thân mệt lả và chân không muốn bước
Lê gót độc hành ta biết về đâu.

HÀ BÍCH

Bình luận Facebook