HẠ TÍM

Nắng tháng sáu rơi nửa chừng nỗi nhớ
Cánh Bằng Lăng trăn trở hắt hiu sầu
Tím thẫn thờ chiều lạc bước về đâu
Gieo rắc nhớ nhạt mầu câu thề hẹn.

Áo em tím hay Bằng Lăng thua tím
Để tim anh chết lịm buổi hoàng hôn
Anh ngẩn ngơ như một kẻ vô hồn
Chìm đắm xuống mồ chôn đầy khờ dại.

Dấu yêu hỡi câu thơ tình khắc khoải
Anh viết hoài sao mãi chẳng tròn câu
Cánh Bằng Lăng rơi rớt lạc về đâu
Chiều hạ buông tím một mầu se sắt.

Hỏi ai đã từng lang thang góp nhặt
Nửa câu thề khi nắng tắt ngoài hiên
Để ai kia quên hết nỗi ưu phiền
Bình an mãi trong triền miên hạ tím.

Chiều tháng sáu bờ môi hồng ngọt lịm
Nắng đan cài….
Trong sắc tím…
Bằng Lăng!

Hồng Giang

Bình luận Facebook