TRÒN DUYÊN TRÒN NỢ

Anh có biết anh là người duy nhất
Mà em hay nghĩ đến khi yếu mềm
Muốn buông mình tựa vào vòng tay êm
Để nức nở oà lên như đứa trẻ

Anh có biết có những ngày rất tệ
Lê bước chân rệu rã đến mệt nhoài
Em cần lắm – anh cho mượn bờ vai
Nghẹn ngào khóc kể về bao ấm ức

Rồi những lúc em đớn đau cùng cực
Chỉ cần anh bên cạnh khẽ dỗ dành
Bao muộn phiền cứ như vậy tan nhanh
Bởi có anh luôn vỗ về em đấy

Anh là người luôn khiến em vực dậy
Động viên em mọi chuyện sẽ tốt lành
Bão qua rồi nhường lại bầu trời xanh
Cầu vòng tới kết thành muôn vệt sáng

Em chỉ muốn sau này qua năm tháng
Anh luôn là chỗ dựa của đời em
Vẫn là người cho em vòng tay êm
Dỗ dành em những đêm dài trăn trở

Em chỉ muốn mình tròn duyên tròn nợ
Suốt cuộc đời ta ở mãi bên nhau.

Đồng Ánh Liễu

Bình luận Facebook