CÕNG

Chúng tôi là thế hệ ồn ào cõng gốc rạ đi xa
Cõng kí ức ngô khoai về phố phường tấp nập
Ngụp lặn với dông dài khói bụi
Bỗng một đêm nào nhói nhớ mùi rơm!

Chúng tôi cõng quê hương lên con chữ mùi cơm
Cõng bánh xe cõi còm của mẹ
Cõng bàn tay rám lúa của cha
Cõng con cò từ những câu ca
Lên chuyến xe hành trình cơm áo!

Chúng tôi cõng cả khát khao cũng bắt đầu giông bão
Đổi vết chân chim trên khóe mắt reo cười
Cõng phận người đến lạ xa thành quen thuộc
Đánh dấu chấm đầu cho những chuyến lưu ca!

Chúng tôi cõng thế hệ mình bằng đứt ruột quê hương
Cấy niềm tin cho con mình đứng lại
Rồi cõng cả yêu thương nhễ nhại
Khi ngược về- như một cuộc buông lơi!

Chúng tôi là thế hệ ước thảnh thơi
Đặt dấu đầu tiên trên hành trình diệu vợi
Nơi thế hệ con chúng tôi lớn dần phơi phới
Chỉ biết thương quê qua câu hát cội nguồn!

Thế hệ chúng tôi rồi sẽ ngồi ru lại nỗi buồn
Như bật ra, lúc về già nhớ khói um mái lá
Nhớ cánh đồng bao la mình từng cõng vác
Đặt trong tim mình mà vẫn thiếu xanh xao.

Thúy Phạm

Bình luận Facebook