Em là người anh giữ ở trong tim…

Em là người anh giữ ở trong tim
Không phải bạn cũng không là tri kỷ
Mà dáng em khắc sâu vào suy nghĩ
Tự lúc nào thấy vương vấn nhớ thương

Em là người đơn giản chỉ người dưng
Người thân thuộc… gần nhưng không với tới
Giữa nhớ quên còn mong manh vời vợi
Bỗng thấy dài… một khoảng cách chông chênh.

Em là người anh chỉ dám gọi tên
Khi nhắc đến là nhói đau đến lạ
Dẫu thật thương mà bộn bề cuộc sống
Nên phải đành… thầm lặng dõi theo em

Em là người anh trăn trở xót xa
Và đau đáu một nỗi niềm bất tận
Dẫu không nói… nhưng vẫn luôn chôn dấu
Sâu trong tim … khoảng lặng của riêng mình…

Phong Du

Bình luận Facebook