NGỦ ĐI EM…
“Ngủ đi em… đừng lo chuyện ngày mai
Ai của ai… đâu còn quan trọng nữa
Chuyện tình cảm… vốn chỉ là câu hứa
Họ đã quên… vậy em nhớ làm gì?”
Ngủ đi em…tỉnh dậy tập quên đi
Quên niềm đau…những gì làm em khóc
Sau vấp ngã… cũng chính là bài học
Mai sau…nếu lặp lại để vui cười
Ngủ đi em… Hãy nhắc nhở bờ môi
Đừng gọi tên… người ta trong mơ nữa?
Càng như thế…tim em càng thêm khổ
Bởi người ta… nhớ hình bóng khác rồi!
Ngủ đi em… đừng thức nữa em ơi
Đừng chờ mong…thứ xa rời rồi khổ
Em cứ xem…có duyên nhưng không nợ
Phải quên đi…dẫu nhớ chẳng được gì?
Ngủ đi em…em hãy gắng ngủ đi
Và học cách…nắm được thì buông được
Đừng như thế…để bờ mi mãi ướt
Rồi tuột mất…nét đẹp tuổi xuân thì.
Ngủ đi em…ép mắt mình ngủ đi
Nói với nó… đừng thức khuya không tốt
Ở đời này…không gì quan trọng hết
Bằng bình an…và sức khỏe chính mình…
Ngọc Thanh