BẤT LỰC VỚI LÒNG MÌNH NGƯỜI TA ĐỔ CHO DUYÊN NỢ

Hóa ra mọi điều chỉ đơn giản vậy thôi
Như cái nhếch môi – nhẹ nhàng mà chua chát
Như cái cách người ta chọn đổi khác
Chỉ cần người ta tự thấy đủ đau lòng

Hóa ra mọi điều cũng chỉ là hư không
Như hẹn hứa một đời chẳng tan vỡ
Như người ta bất lực quá họ đổ cho duyên nợ
Như trăn trở giữa đời qua hai chữ ” quen ” – “quên”


Hóa ra có những điều không thể gọi thành tên
Khi tổn thương không đo bằng nước mắt
Khi người ta quá đau – người ta cười chát đắng
Hóa ra có một thời người ta chọn lặng im

Có những vết dằm nằm đâu đây nơi tim
Khi người ta đủ đau… chân thành rồi cũng vỡ
Bất lực với lòng mình họ đổ cho duyên nợ
Hóa ra,
có những điều…

chỉ đơn-giản-vậy-thôi!

Hạ Phong

Bình luận Facebook