NẾU CÓ THỂ QUAY NGƯỢC CHIỀU NĂM THÁNG
Có những ngày Sài Gòn mưa rả rích, nắng ngủ quên trên những bậc thềm, ngày cứ vậy mà lãng đãng trôi đi chậm rãi. Người ta tay nắm tay nhau đi trên những con đườn...
Tháng ba… gạo đỏ rợp trời
Con đi hết dọc đôi bờ triền đê…
Nhọc nhằn… sông hát khúc quê…
Đan chân tìm lối… con về tuổi thơ…
Điệu buồn… trong cả giấc mơ
Ca dao mẹ hát… ầu ơ… lạc vần….
Nàng Bân đan áo… đợi chồng…
Ngát thơm… hương bưởi… trắng ngần… hoa Sưa…
Chiều buồn trời bỗng… đổ mưa…
Đa đoan bông gạo… rụng mùa chị sinh …
Chợt nghe … ai gọi… giật mình…
Câu thơ viết vội… ân tình… tháng ba…
Đặng Lệ