ANH ĐỪNG LẶNG IM KHI HAI ĐỨA KHÔNG VUI!

Chúng ta đã làm gì vào những lúc không vui?
Hay chỉ là lặng im trách người kia không hiểu
Anh có biết không?
vắng anh đời em thiếu!
Mỗi ngày qua ngày, chỉ lại thấy yêu hơn!

Hay là anh muốn chúng mình lại cô đơn?
Bắt đầu lại hành trình bước một mình đơn độc?
Hay sẽ bỏ em một mình… mùa rối tóc?
Ừ thì đúng mà…chắc anh chán…em yêu!

Tuổi xuân của em lơ lửng tựa cánh diều
Nhưng anh có biết bầu trời em…phấp phới?
Em chưa từng nghĩ đến một vùng trời mới
Khi mặc định rằng, bầu trời đó…là anh!

Khi mà chúng mình bắt đầu sự quẩn quanh
Cánh diều em buồn, úp lòng vào mặt đất
Bầu trời của em phải chăng là quá chật?
Cho một tình yêu?
Cho một sự mở lời?

Anh muốn lặng im?
Ừ thế để vậy thôi!
Em nào bắt được khi anh không muốn nói
Em muốn sẻ chia, đâu muốn anh mệt mỏi
Còn yêu em thì…anh hãy nói…nghe anh!

Thoa Pyo

Bình luận Facebook