Sẽ có một ngày
Sẽ có một ngày em chẳng còn yêu tôi
Chẳng ngược phố tan tầm hay ngược chiều gió thổi
Sẽ có một ngày em chẳng còn nông nổi
Chẳng vì một người lệ nóng hổi bờ môi
Sẽ có một ngày em chẳng cần đến tôi
Chẳng cần ai bên em từng ngày, từng tháng
Sẽ có một ngày, em nhìn về quá vãng
Tôi chỉ là một vết lặng mà thôi
Sẽ có một ngày em chẳng nhớ về tôi
Mùa gió ấy, em chẳng còn khóc nữa
Sẽ có một ngày, em chẳng còn héo úa
Chẳng vì người chôn giấu nỗi đơn côi
Sẽ có một ngày em chẳng nghĩ tới tôi
Nỗi buồn em thả trôi về kí ức
Sẽ có một ngày em chẳng còn đau nhức
Vì một chuyện tình, giờ đã quá xa xôi …
Sẽ có một ngày, em chẳng muốn gần tôi
Con đường ấy cũng chẳng còn chung lối
Sẽ có một ngày, em không còn bối rối
Gặp tôi và mỉm cười :” Em sẽ bình yên thôi ! “
Và thế là, em chẳng còn yêu tôi …
Nhâm Việt Hùng