EM CÓ VỀ PHỐ BIỂN VỚI ANH KHÔNG

(Phượng Hồng rụng xuống ngẩn ngơ
Có chàng thi sĩ đợi chờ người xa)

Em có về phố biển với anh không
Nắng tháng sáu đỏ hồng mầu Phượng Vĩ
Về em nhé có chi mà suy nghĩ
Sóng xô bờ đâu chỉ để vấn vương.

Em có về nơi ấy với người thương
Ta bên nhau trên con đường cát trắng
Đón bình minh dại khờ khi biển vắng
Con Dã Tràng lẳng lặng cõng trùng khơi.

Em có về nhặt nỗi nhớ đánh rơi
Mà ta trót nửa đời quên lãng mất
Dấu yêu hỡi niềm tin là duy nhất
Thời gian trôi sự thật mãi vững bền.

Em có về tìm lại những lãng quên
Bài thơ viết đặt tên là trăn trở
Từng con chữ lặng thầm như nỗi nhớ
Nhưng trọn đời trĩu duyên nợ tình xa.

Có phải rằng biển giận nổi phong ba
Nên con sóng….
Nhạt nhoà….
Thương cát trắng !

Hồng Giang

Bình luận Facebook