Có lẽ trong mỗi người đều cất giấu cho riêng mình một điều hoài niệm về mối tình xưa cũ. Không phải còn yêu, mà vết thương vốn đã in hằn trong trái tim chỉ cần đợi dịp là ...
Mình sợ đời mỏi mệt Sợ thành phố lạnh lùng Sợ bão giông ngoài cửa Lòng người chẳng bao dung! Mình ngại nơi thành thị Tấp nập lại ồn ào Sợ tiếng còi xe cộ Thật ầm ĩ xôn xa...
Em về nhen nhóm yêu thương mới Chạm ngõ bình an bởi nụ cười Đừng hỏi điều gì rồi sẽ tới Chỉ cần hạnh phúc nhiêu đây thôi Em về gom góp bao đau đớn Ném ra phố xá triệu...
Có phải vì sống trong nỗi cô đơn Nên lâu dần lòng đánh rơi cảm xúc Vui lẻ loi lúc buồn không khóc được Sống vô tâm mặc thế sự xoay vần. Có phải vì khánh kiệt hết niềm tin...
Lạ quá ! Không hiểu vì sao Ðứng trước em anh lạnh lùng đến thế ? Nhưng anh đi rồi mình anh với bóng lẻ Mới thấy mình khẽ nói : Nhớ làm sao ?! Chúng nó cứ bảo nhớ...
Chợt thấy mưa bay ngoài cửa sổ Mà lòng ướt át những nhớ mong Mưa ơi rơi ướt con đường nhỏ Buồn ơi da diết trong cõi lòng Chợt thấy mưa rơi bên cửa sổ Có người con gái bước....
Này cô gái sao em chực khóc ? Bờ môi cong sao hờn dỗi thẫn thờ Nào bắt đền cái nỗi buồn vô cớ Cứ đến tìm em trong những giấc mơ Này cô gái sao em lại khóc ?...
Cho tôi về … lại mái nhà quê nghe mưa rơi lộp độp bước ra ngoài khúc sông đỉa bám khúc sông nước trong khúc sông in tán dừa chiều giông mưa nào mùa hè mưa nào con đường mưa...
Anh có về cùng ước hẹn tháng Ba? Hay lại lỡ cho nhạt nhòa mong đợi Bến sông xưa vẫn nỗi niềm vời vợi Mưa bụi dày giăng mắc sợi nhớ thương… Ký ức nào còn...
Có khi nào anh nhớ tới em không? Ở nơi này em nhớ anh nhiều lắm Một cô gái từng yêu anh thầm lặng Yêu thật nhiều mà chẳng dám nói ra Có lẽ nào duyên nợ giữa hai ta...
Em chưa về đành lỗi hẹn tháng ba Lời hẹn ước chia xa chiều xuân muộn Cánh mộc miên bay vờn cơn gió cuốn Sóng xô bờ cuồn cuộn cuối trời xa. Em chưa về đành lỗi ...
Mấy năm rồi chị bận chẳng thăm anh Chị giận anh lâu không về quê nữa Bao năm tháng anh đã quên lời hứa Hẹn mùa sau hoa bưởi nở anh về Tình anh chị thủa ấy đẹp...
Con về tìm lại tháng ba Nhặt bông gạo đỏ, đi qua tháng ngày Tìm xuân hỏi hạt mưa bay Vương trên tóc rối, vai gầy mẹ xưa ! Con về tìm lại sớm trưa Gò cao, ruộng cạ...
Nếu có thể cười vui lên mà bước Bởi đường đời còn có những thương yêu Nếu có thể dấu nỗi buồn mọi lúc Thì làm chi có hàng lệ ướt mi. Nếu có thể bớt hơ...
Chỉ bản thân ta mới hiểu Tánh tình mình như thế nào Chỉ hội bạn thân mới biết Nết mình lầy lội ra sao Bạn thân chính là những đứa Bên ta cả lúc vui, buồn Đôi ...
Cảm ơn bạc bẽo của người Cho ta nếm đủ khóc cười hôm qua Người gieo thương tổn xót xa Để ta tỉnh ngộ nhận ra thương mình Cảm ơn người cạn nghĩa tình Bỏ mặ...