Yêu thì rất dễ, yêu đúng cách mới khó
Yêu một người đúng cách là chấp nhận con người họ, thích nghi với những cái ở họ chưa làm ta vừa ý. Đánh thức và khuyến khích những cái tốt, cái hay của họ, làm cho họ nghĩ tới cảm xúc của mình và mong muốn làm vui lòng mình. Chứ đừng cố gắng…
Em gái thương! Ngắt điện thoại với em rồi, vẫn thấy chưa yên lòng. “Mang tình yêu trong lòng là mang một gánh nặng.” Câu này đang vận vào em chăng.
Nếu tình yêu đủ lớn, em sẽ không thấy giận, buồn, thất vọng vì những điều em mong ở người ấy mà họ không có hoặc họ chưa biết cách thể hiện như em mong đợi.
Yêu một người đúng cách là chấp nhận con người họ, thích nghi với những cái ở họ chưa làm ta vừa ý. Đánh thức và khuyến khích những cái tốt, cái hay của họ, làm cho họ nghĩ tới cảm xúc của mình và mong muốn làm vui lòng mình. Chứ đừng cố gắng thay đổi họ, vì rất khó. Hãy để họ vì yêu mình mà tự nhận ra, tự thay đổi, sẽ dễ dàng cho cả hai.
Chúng ta thường nhân danh tình yêu để biện minh cho cái tôi của mình, áp đặt cho đối phương một cách nghĩ, cách sống như mình. Nếu khác với mình là rất khó chấp nhận.
Tình yêu không có tội. Tội là ở chỗ ta nghĩ ta yêu họ, nên ta có quyền thế này, thế kia. Quyền yêu họ theo cách của ta, mà đánh mất quyền của họ được là chính họ. Để yêu một người, có khi chỉ cần một ánh mắt. Nhưng để hiểu một người và cho người đó cảm nhận được tình yêu mình dành cho họ, có khi phải mất… một đời.
Thay vì thất vọng, dằn vặt về những điều họ không làm được cho mình, hãy vui vì những điều họ làm được cho mình, gấp đôi. Trân trọng những điều đó, dù là ít ỏi, họ sẽ ghi nhận, cám ơn ta về điều đó, và âm thầm làm những cái ta mong muốn ở họ, mà ta chưa dám nói hoặc ngại ngùng, chưa tiện nói.
Hãy tôn trọng và cố gắng đừng làm tổn thương nhau. Hãy chia sẻ với nhau từ những điều giản dị nhất. Đó mới là điều quan trọng nhất, mà chúng ta thường quên, hoặc là thường mắc lỗi rồi mới ngụy biện rằng vì ta cũng bị tổn thương, vì yêu nên ta mới thế, vì quá quen rồi nên mới thế…
Yêu nhau cho đúng cách chưa bao giờ là dễ dàng cả. Học cả đời có khi còn chưa hết. Nhưng có tình yêu với nhau, ta dễ dàng vượt qua những khó khăn, sóng gió mà đi tiếp bên nhau.
Nếu tâm hồn, suy nghĩ của con người như là một cuốn sách, chỉ cần mở ra cho người kia đọc, thì cuộc đời này quá đơn giản. Làm gì có ai phải khổ đau. Nhưng tiếc thay, con người là một sinh vật phức tạp. Cuộc sống biến đổi không ngừng, con người cũng vậy, cảm xúc của con người lại càng khó nắm bắt.
Nên cuộc sống hôn nhân không hề đơn giản khi mọi việc tưởng như đã nói với nhau hết một lần, khẳng định với nhau “I Love You”, rồi cứ thế là hạnh phúc tới. Mà nên hiểu hôn nhân là một công cuộc đầu tư lâu dài, gom góp từng ngày một, từng niềm vui, từng cuộc cãi vã, từng bữa cơm lành canh ngọt, từng kỷ niệm vui buồn… Để rút được ra những bài học ứng xử với nhau, để cảm nhận được sợi tơ hồng còn vương trong mắt nhau, làm hành trang đi cùng nhau tới cuối con đường…
Em gái thương, Tình yêu trong hôn nhân như muối bỏ biển vậy. Lúc nào cũng thấy ít, thấy thiếu, thấy nhạt nhẽo vì người ta còn biết bao thứ phải bận tâm, lo toan, tính toán.
Nếu em khoác cho tình yêu cái áo “trong đôi mắt em anh là tất cả” thì sẽ khổ cho anh ấy vô cùng. Tình yêu quan trọng thật, nhưng cũng chỉ là một phần của cuộc sống thôi. Cuộc sống này còn biết bao điều thú vị, hãy phân chia trái tim và cái đầu của mình thật hợp lý để khám phá, trải nghiệm hết những cái mới cuộc sống ban tặng.
Mở lòng ra đón nhận cuộc sống với những niềm vui mới, hướng sự quan tâm ra thế giới bên ngoài, em sẽ thấy nhẹ bớt những ưu tư, phiền muộn em đang cảm thấy nặng trĩu trong lòng.
Hãy hiểu yêu anh ấy nhiều hơn nữa, làm bạn của anh ấy theo cách mà anh ấy muốn, chấp nhận sự khác biệt, em sẽ thấy có một điều kỳ diệu đang đến với em.
Tình yêu chính là phép màu đem đến cho con người niềm tin yêu cuộc sống. Nhưng phép màu chỉ đến với những ai ngày ngày biết vun đắp, nuôi dưỡng nó bằng những hành động nhỏ bé nhưng thực tế, cần thiết cho cả hai người.
Thương em nhiều, cô nàng nhạy cảm đến mong manh của tôi.
Theo Triethocduongpho