TÌNH TRÔI …
Người ta buông khi tay mình đang nắm
Em có được nắm bao giờ nên đâu thể nói buông
Chỉ biết rằng em mãi và sẽ luôn
Là chiếc bóng bên đời anh buồn bã …
Người ta yêu nên nhận tình đáp trả
Em đứng bên lề lã chã nước mắt rơi
Chuyện tình yêu đâu phải một trò chơi
Anh xem em con rối …giật tơi bời – tan nát
Em sẽ vì em từ bây giờ sống khác
Nhạt thếch cả rồi câu chót lưỡi đầu môi
Bên vợ con anh hạnh phúc quá rồi
Còn tưởng nhớ đến em làm chi nữa…
Chưa bao giờ em bắt anh chọn lựa
Hay ước thề hẹn hứa mãi bên em
Yêu một người…mong người sẽ ấm êm
Nào phải đâu nhấn chìm nhau cùng khổ
Có những điều em chưa từng thổ lộ
Dù lòng này xa số nỗi niềm đau
Chuyện tình mình đã chết yểu xanh xao
Em đành vậy …đào mồ chôn tất cả
Vui thì ít sao đau thương nhiều quá
Chưa một ngày em thanh thản an yên
Đánh mất nụ cười trong trẻo hồn nhiên
Mang nặng gánh …ưu phiền ,như chực ngả
Kết thúc rồi …Em đi thôi anh ạ!
Tìm lại mình đánh mất những ngày qua
Dù ngọt ngào ,đau khổ hay xót xa
Ta xa lạ …em hà đau thêm nữa.
Ngọc Nhu