Cửa đóng rồi! Chúng con thành những đứa trẻ mồ côi
Góc vườn nhỏ xanh giữ một thời xa vắng
Mỗi lần trở về đây lòng con như chết lặng
Tim nghẹn ngào, nuốt nước mắt vào trong.
Ai cũng có một thời hạnh phúc bình yên
Như những con chim, ríu ran bên tổ ấm
Nhưng với chúng con năm tháng này quá ngắn
Sao CHA MẸ vội vàng rời bước chia xa.
Xin kính cẩn cúi đầu gọi hai tiếng MẸ CHA
Hai đấng sinh thành, nuôi chúng con khôn lớn
Nếu khi giữa cuộc đời gặp mưa rơi hay bão tố
Chúng con biết gắng mình vì con có ĐỨC TIN,
Trên đó cao xa CHA MẸ đủ linh thiêng
Để chúng con được AN NHIÊN trong CHÁNH NIỆM
Con xin hứa dẫu tâm mình có chút yếu mềm khi dông gió đến
Thì CHA MẸ hãy yên lòng, con sẽ đứng lên
..
Ngôi nhà này – nơi miền nhớ BÌNH YÊN…./.
ĐINH AN PHONG