google.com, pub-4316186021854010, DIRECT, f08c47fec0942fa0

THƯƠNG BUỒN... - KẾT NỐI CẢM XÚC
KẾT NỐI CẢM XÚC

THƯƠNG BUỒN…

Giấu nỗi niềm vào sâu thẳm đáy tim
Em cầm đóa hoa Sen đi lên chùa cầu nguyện
Khẩn xin phật trời ban một ngày lương thiện
Để em thương anh
trọn vẹn tiếng thương buồn…

Em nhớ anh khi bóng đổ xuống đường
Chiều cạn mùi hương
sương ngậm mềm lá cỏ
Vạn vật ngủ yên
bóng anh gầy liêu xiêu gió
Mưa đổ ướt lòng
mưa lấp xấp bờ tim…

Em cuộn tròn
em bó gối
em nằm nghiêng
Đêm rã rời đêm
em úp mặt vào bàn tay mình…bật khóc
Anh bao dung chưa một lần buông lời trách móc
Nuốt nước mắt vào lòng
…thương chặt nụ cười em!

Khi thành phố tắt đèn bao phủ một màu đen
Em bắt đầu hóa thân thành người đàn bà tạc tượng
Em tạc lên ngực mình đôi mắt anh buồn ngấn nước
Anh từng hứa rằng…
”đôi mắt này chỉ dành duy nhất em hôn!”

Em khóc cho anh tan nát nửa linh hồn
Em khóc cho em
khi nhìn từng bông cỏ lau đang gục chết dưới hoàng hôn đỏ máu
Nguyện ước bạc màu trút lên mùa ảo não
Chuyện chúng mình sao mà buồn
buồn đến
mênh mang…

Em sợ ngày mai hạnh phúc đành phải lụi tàn
Tiếng gọi ”Anh Yêu Thương”
em chỉ còn được thốt lên trong tận cùng tâm khảm
Là lúc em tự tay cắt cứa tim anh thành trăm ngàn mảnh rạn
”Anh vẫn thương em
trọn vẹn tiếng
Thương
buồn!”

Ngọc Nhu

Bình luận Facebook