Em vẫn cười như thể chẳng từng đau Vẫn vô tư như chưa từng biết khóc Và thản nhiên khi tình yêu lừa lọc Tập yêu đời để thấy được niềm vui Tập vô tư trong những giấc ngủ ...
Ta nợ mẹ cha một tấm thân Công ơn dưỡng dục nặng ngàn cân Suốt đời suốt kiếp không trả được Ghi mãi trong lòng chữ nghĩa ân. Ta nợ anh em tấm thuận tình Ấm áp bên mình chữ...
Con mài miệt theo dòng đời cơm áo Bấy lâu rồi sống lỗi đạo làm con Có thì giờ cho bè bạn, tình son… Mà quên mất mẹ cũng cần san sẻ. Ngày hai buổi vẫn đi, về bên mẹ...
Cuộc đời này ngắn lắm phải không anh Vừa hôm nào hai đứa mình mười tám Ngoảnh đầu lại tuổi xuân thì đã hết Thanh xuân mình đã qua mất còn đâu Thời gian ơi …sao mi nỡ trô...
Dẫu biết rằng ta chẳng thể có nhau Nhưng đêm về khi tay cầm điện thoại Theo thói quen mắt bỗng nhiên dừng lại Nhìn màn hình muốn tìm một cái tên Dẫu cả hai …từ lâu đã lặn...
Em mệt rồi… thì hãy trả cho anh Những năm tháng chồng chành bao nỗi nhớ Ngày mới gặp bồi hồi em mắc cỡ Cả nỗi niềm một thuở ở bên nhau Em mệt rồi… hãy trả lại niề...
Giá ngày ấy anh nhỉ Đừng gặp nhau trên đời Đừng nhìn nhau như thể Quên cả trời nắng rơi Giá ngày ấy anh nhỉ Đừng xao xuyến làm gì Dẫu có nhìn một chút Tâm tư đừng khắc ghi.....
Cảm ơn nhé những tháng ngày vất vả Phải gồng mình gánh vác mọi khó khăn Và bây giờ khoé mắt đầy nếp nhăn Thương bản thân thật nhiều thật nhiều đấy! Cảm ơn ...
Yêu một người mà chẳng thể kề bên Gọi tên nhau chỉ thì thầm trong ngực Nhớ về nhau ngày đêm trong tiềm thức Thương trái tim mình nức nở hư hao. Yêu một người kh...
Từ bây giờ..em không khóc nữa đâu Sẽ yêu đời..cười vô tư hết nấc Những khuya tàn sẽ chẳng còn thức giấc Bởi thanh xuân ngắn lắm..sắp qua rồi.. Từ bây giờ..e...
Gió se sắt lay vờn giàn hoa Giấy Đông lạnh lùng run rẩy lá vàng khô Lão thời gian dường như cũng hồ đồ Đem ngày tháng điểm tô vào nỗi nhớ. Dấu yêu hỡi sao em còn...
(Kính gửi tặng tất cả thầy cô đã và đang làm người đưa đò thầm lặng trên mọi miền đất nước) Con trở về nhặt bụi phấn ngày xưa Bên bục giảng năm nào còn...
Lỡ tay đánh mất nửa đời trước Còn nửa đời sau cho hết em Hai nửa đời ta chung thành một Tính ra còn được cả trăm năm. Anh bước lạc xứ người xa lạ Biết đâu...
Hà Nội mùa thu thơm hương cốm Tiếng rao buồn man mác heo may Em không đợi tôi về nơi ấy Để xa xăm nỗi nhớ vơi đầy… Hà Nội mùa thu rất nhiều phố Lá rơi vàng...