Em bằng lòng với thực tại này thôi Với cơm áo… với cuộc đời…. trách nhiệm Với số không tròn trĩnh và bất biến Chỉ là mình… mãi mãi… vẫn mình thôi. Em chỉ mon...
– Mẹ ơi ! Khoảng cách nào là xa nhất ? Có phải như mặt đất với bầu trời ? Hay là giữa hai bờ của trùng dương xa khơi ? Mẹ khẽ cười và nhìn ra cửa sổ ....
Ngày mình nói thương nhau Em khấn trời cầu nguyện Anh giả đò bày biện Khắc tên mình lên cây. Những tháng ngày nồng say Anh nhận mình may mắn Em thấy mình trọn vẹn Đời người, chỉ ...
Anh biết rằng em rất yêu mùa thu Nên đặt bút viết bài thơ kế tiếp Tình yêu mùa thu, gửi vào sắc vàng da diết Vào chiếc lá cuối cùng đang lặng lẽ xa cây Em níu kéo mùa...
Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em? Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh. Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏ...
Em vẫn đi về trên con phố thân quen Tháng Mười Một giống em cũng lúc mưa lúc nắng Biển quê mình đượm mùi vương tóc mặn Anh nhớ gốc si già nơi ghế đá xa xưa. Em vẫn đi...
Em muốn kể anh nghe câu chuyện của mùa thu Dẫu ngoài kia mùa đông đã bắt đầu trở giấc Nếu anh chẳng muốn nghe thì thôi anh hãy đọc Bởi có những điều vẫn phải biết đấy thôi? ...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...