Hà Nội buồn như một bản tình ca Tháng 7 đi qua, mùa hè thôi đỏ lửa Chim sẻ sân sau chẳng còn hót nữa Chợt vội vàng cho một chuyến đi xa. Đi qua những phố của ta Bia...
Em góp cả trời thương Vào mưa nguồn tháng Tám Em tưởng mình dũng cảm Nhưng mà em đã sai Phố mưa buồn lai rai Em một mình thương nhớ Thấy mặn mồng hơi thở Cũng là bóng hình anh...
Ta biết chứ, đâu còn trẻ nữa Quá năm mươi là quá nửa đời người Nếu đủ đầy sẽ chọn cách nghỉ ngơi An nhiên thảnh thơi, vẹn một đời viên mãn. Ai chẳng muốn được nhẹ lò...
Ta lỗi hẹn cơn mưa chiều tháng bảy Để phố buồn thổn thức nhớ thương ai Hàng cây kia vẫn trút lá miệt mài Sao vô cớ tạo âm thanh lạnh giá Mưa giăng mắc qua vườn thơ cuối hạ...
Cuộc đời đâu có giản đơn Trắng-đen, phải-trái, thua-hơn đa chiều Với ta có thể là nhiều Nhưng người chê ít bấy nhiêu sao vừa Cho đi không hẳn là thừa Có người vẫn nhận dù ch...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...