Chẳng điều gì vô lý cả em ơi Tất thảy thứ trên đời đều hữu ý Nghèo khổ hay đau buồn đều thi vị Nếu như là, em hiểu hết yêu thương Chân ái không phơ phất cuối con đường.....
Mẹ của ai thì cũng vậy cả thôi Chân đạp đất đầu đội trời vất vả Mẹ ngày nay có phần như bớt khổ Thương mẹ xưa khốn khó cả một đời Mẹ của em nào khác mẹ của tôi...
Anh về Hà Nội chưa anh Mưa thu đã đổ nghiêng thành quách xưa Sấu vàng chín rộm đong đưa Tiếng ve nín bặt hạ vừa vặn qua Cốm non gói lá sen già Thơm mùi cổ tích ngày xa...
Tháng tám mây trời xanh quá! Mùa thu vất vưởng bên đời Nơi ấy có sầu kỷ niệm? Ta về thơ thẩn chiều rơi… Tháng tám ngày không vội vã Mắt em hoa cúc nồng nàn Bao nhiêu ân tình...
Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi Hay tự cha không mặc được áo quần. Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu...
Hà Nội bây giờ gió lạnh rồi em Hoa sữa lại rơi dọc con đường nhỏ Mưa vẫn thế, vẫn lâm thâm phố cổ Chuông nhà thờ Cửa Bắc ngân nga… Hà Nội mùa này ai đó đi xa Mẹ...
Em không đến trường mùa thu năm ấy nữa Em không đến trường cả mùa thu năm sau Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu Tháng năm buồn ghềnh thác...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...