Bỗng dưng chiều nay sao con nhớ quá Nhớ cảnh nhà nhớ cái nắng quê hương Chốn phồn hoa mưa nắng cũng thất thường Chẳng giống quê mình chỉ một lòng một dạ Chắc mọi người giờ ...
Tôi đi trong lòng Hà Nội mùa trở gió Cái lạnh se se đón gọi đồng bằng Ly cà phê ấm nồng tiếng cười bè bạn Có thể là rất xa nhưng lại rất gần Hà Nội đón tôi bằng...
Hà Nội thu rồi phải không em? Phố lên đèn thơm nồng mùi hoa sữa Cây ngọc lan dịu dàng bên khung cửa Bóng ai qua chầm chậm dựa vai nhau Hà Nội thu rồi phải không em? Cái se...
Sao anh đành khép lại một mùa thương Để con đường em qua giờ chông chênh nhiều quá Ngày chia xa anh quên lời từ tạ Từng giọt buồn lăn trên má em cay Anh đi rồi – buông bỏ...
Không thể nào con quên được ngày xưa Cha ngồi quạt để Mẹ ru con ngủ. Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửa Tiếng đàn ve đệm nhạc khúc à ơ… Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơ...
Có một trung thu lặng lẽ Buồn vương lên cả ánh trăng Chị Hằng ngồi mong các bé Nhưng sao chẳng thấy em về Có một bản làng đang khóc Đâu rồi Làng Nủ bình yên Rừng xanh phủ màu...
Rồi đến một ngày cây cũng chẳng còn xanh Giống như em và anh tóc bạc dần theo năm tháng Chẳng thể ngược thời gian để vạch lằn ranh cho rất nhiều giới hạn Ta rơi vào giữa khoảng...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...