Tháng sáu về… ta vội viết câu thơ,
Mà vội quá quên em ngoài cửa sổ.
Trường khép lại phượng chào hè vội vã,
Em dỗi hờn bỏ mặc kẻ bơ vơ.
Tháng sáu về… ta chẳng viết nổi thơ,
Vì xa quá nên thơ đành ngủ gật.
Trong giấc mơ ta nhìn em rất thật,
Rồi giật mình dưới gốc phượng đầy hoa.
Tháng sáu về… chỉ còn ta với ta,
Ôm giấc mơ hiền hòa và bão tố.
Dưới sân trường phượng rơi đầy loang lổ,
Dấu chân nào in dấu kẻ vừa xa.
Tháng sáu về… và em cũng rời xa,
Ta cũng vội bước qua ngày vụng dại.
Yêu thương kia lưu trang trang thơ gửi lại,
Tuổi học trò em còn nhớ hay quên?
sưu tầm
Bình luận Facebook