Tháng Mười chơi vơi nỗi nhớ

Tháng Mười rồi phố có lạnh thêm không?
Mà mùa đông, dường như đang gõ cửa
Liễu rủ mặt hồ, chiều buồn chia hai nửa
Nhớ lá thu vàng, in dấu chân qua

Tháng Mười rồi, heo may hát như ru
Nghe tiếng thở của thời gian thật khẽ
Chợt nhận ra, bước chân mình đơn lẻ
Nơi ấy, con đường giờ lại xa xăm

Tháng Mười về, in dấu những tháng năm
Nhớ mùa thu xưa, hoa sữa nồng nàn phố
Con đường rêu phong, nghiêng mình lá đổ
Kỉ niệm ngọt ngào, giờ đã phôi pha

Tháng Mười này, lại nhớ những phố xa
Xao xác lá vàng, hai hàng cây in bóng
Con đường xưa, vẫn chạy vòng tĩnh lặng
Đã một thời đã in dấu chân ta.

Cá Kho

Bình luận Facebook