Muốn gom chút nắng để gửi về phương ấy
Để dẫu đang Đông người cũng thấy ấm lòng
Dẫu phương này cũng lạnh lùng biết mấy
Người biết mà, mùa đang độ tàn Đông
Có một mùa người đời gọi mùa Đông
Gió cứ rít từng hồi qua khe cửa
Dẫu ta mong gió mùa đừng thổi nữa
Gió chẳng thương ta, vẫn vần vũ giữa trời
Có một mùa gọi mùa Đông anh ơi
Làm kẻ đơn côi đầy hơn nỗi nhớ
Nhớ bờ vai ấm êm, ấm cả từng hơi thở
Dẫu nhớ suốt bốn mùa, vẫn nhớ nhất lúc tàn Đông
Anh phương nào có thấy nhớ em không?
Có gửi nắng cho em để mình cùng ấm lạnh
Những lúc tàn Đông gió mùa thường đỏng đảnh
Nhớ giữ ấm mình, nhớ gửi nắng cho nhau!
Ngày tàn Đông sao thương nhớ bắc cầu!
Huần Trần
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Bình luận Facebook