NẾU CÓ THỂ QUAY NGƯỢC CHIỀU NĂM THÁNG
Có những ngày Sài Gòn mưa rả rích, nắng ngủ quên trên những bậc thềm, ngày cứ vậy mà lãng đãng trôi đi chậm rãi. Người ta tay nắm tay nhau đi trên những con đườn...
Em gom góp nắng cuối thu nhàn nhạt
Phố cuộn mình xào xạc gió heo may
Bóng Tháp rùa sương bảng lảng như say
Mờ hư ảo phút giao mùa chạm ngõ.
Đông len lén tràn về trên phố nhỏ
Thấy bồi hồi hương sữa thoảng đê mê
Nghe xa xôi lời ai đó vọng về
Trăng kỷ niệm ủ mềm cay mắt nhớ.
Hoàng hôn ngả nắng chiều nghiêng nghịch gió
Đông thật gần làm tấc dạ nao nao
Chút se se làm ửng sắc má đào
Hương mật ngọt trải nồng say nệm nhớ.
Ru thật khẽ những ân tình để ngỏ
Mây tím chiều mắc nợ buổi tàn thu
Nét mi ngoan man mác lúc giao mùa
Anh có nghe….
Khúc tình thu tạm biệt… !!!
Giọt Mưa Thu