Em và chiều cùng nỗi nhớ như nhau Nắng cong vênh để chiều thêm bối rối Ngọn gió lạc cứ giận hờn nông nổi Đưa em về ngày cũ cứ chông chênh Em xoè tay ngồi đếm chỉ buồn tênh.....
Trời xuân lặng lẽ mưa rơi Hình như mưa biết lòng tôi nhớ người Mưa rơi thấm ướt mắt cười Mưa rơi mặn cả đôi môi nồng nàn Phương người có thấy xuân sang? Phương người có t...
Con muốn về quê mẹ ngày cuối năm Mùi khói bếp ấm dần trong gió bấc Ngày chợ phiên nhà nhà lo sắm tết Mùi nếp hoa vàng thơm nức một vùng quê Nồi bánh chưng đang đợi ở hiên...
Anh à, nơi ấy giờ này ra sao? Đêm có lạnh không, mưa có rơi không ạ? Anh đã về chưa sao một ngày vất vả Đã ăn tối chưa anh hay bụng đói cồn cào? Chẳng biết bây giờ...
Người đời nghĩ Những kẻ viết thơ thường rất đa sầu Và mang một trái tim nhiều xúc cảm Để mỗi vần thơ như xé toang, với chạm Tới tâm tư họ giấu kín trong lòng. Người đời ...
Tháng bảy rồi mà nắng vẫn gắt gao Đan từng sợi vương vào trong nỗi nhớ Tại ai đó khiến lòng anh trăn trở Câu thơ tình viết dở mãi mong manh. Tháng bảy rồi biển vẫn mãi màu xanh....
Nếu em bảo rằng em đã rất nhớ anh Nói bằng cái giọng chân thành…liệu anh có thích Hay anh lại bảo em…thôi đừng tinh nghịch Chỉ giỏi đùa thôi! Nếu bây giờ em gọi ….a...
Yêu một người mà chẳng thể kề bên Gọi tên nhau chỉ thì thầm trong ngực Nhớ về nhau ngày đêm trong tiềm thức Thương trái tim mình nức nở hư hao. Yêu một người kh...
Từ bây giờ..em không khóc nữa đâu Sẽ yêu đời..cười vô tư hết nấc Những khuya tàn sẽ chẳng còn thức giấc Bởi thanh xuân ngắn lắm..sắp qua rồi.. Từ bây giờ..e...
Gió se sắt lay vờn giàn hoa Giấy Đông lạnh lùng run rẩy lá vàng khô Lão thời gian dường như cũng hồ đồ Đem ngày tháng điểm tô vào nỗi nhớ. Dấu yêu hỡi sao em còn...
(Kính gửi tặng tất cả thầy cô đã và đang làm người đưa đò thầm lặng trên mọi miền đất nước) Con trở về nhặt bụi phấn ngày xưa Bên bục giảng năm nào còn...
Lỡ tay đánh mất nửa đời trước Còn nửa đời sau cho hết em Hai nửa đời ta chung thành một Tính ra còn được cả trăm năm. Anh bước lạc xứ người xa lạ Biết đâu...
Hà Nội mùa thu thơm hương cốm Tiếng rao buồn man mác heo may Em không đợi tôi về nơi ấy Để xa xăm nỗi nhớ vơi đầy… Hà Nội mùa thu rất nhiều phố Lá rơi vàng...
Khoảng cách hữu hình không đáng sợ đâu anh Đáng sợ là khi ở cạnh nhau vẫn nghe lòng lạnh giá Là khi rất quen bỗng hóa thành xa lạ Là lúc đôi tim chẳng còn hòa một ...
Có những ngày trong tĩnh lặng mênh mông Ta chợt thấy lòng mình như gợn sóng Những chuyện tưởng chừng chìm vào quên lãng Lại lao xao nhói nhắc lúc đông về Có những ng...