Như một cái lẽ thường nào đó, khi con người ta đứng trước biển, người ta thường đượm buồn. Cái buồn dường như không có nguồn cơn, chỉ vắt dòng đi qua khắp miền kí ức, rơ...
Người thề hứa với ta nhiều, nhiều lắm Rồi vội quên đi như thể chưa từng Tội nghiệp ta, tấm chân tình như lửa Chưa đượm nồng đã tắt một chiều Đông Người từng vẽ một cu...
Những sáng mùa đông se sắt thích hợp để đạp xe dạo quanh thành phố. Qua bốn ngã tư, sáu làn đường, nắng đong đầy trên các tàn cây, tôi phát hiện ra được tiệm sách bé xíu nằm...
Sao cuộc đời bỗng dưng buồn đến vậy Bạn bè nhiều mà không ai chịu inbox hỏi thăm Muốn tìm một người để kêu chán, thở than Mà tìm mãi cũng chẳng ai thừa thời g...
Có một người lặng lẽ giấu vào tim Cứ để đó rồi đêm đêm ta nhớ Có chữ duyên nhưng không cùng chữ nợ Như đôi bờ ngăn cách bởi sông sâu. Có một người …...
Ngủ đi em, ngày lại về trước mặt Sáng mùa người cũng giũ áo ra đi Thu đến sớm là mùa thu thứ nhất Ghé thăm người ở ngọn vút cong mi. Thu đến sớm mùa thu không g...
Nắng nghiêng qua cánh cổng làng Con về thăm mẹ đã sang chiều hè Dập dìu lối nhỏ hàng tre Đây vườn nhà cũ khóm chè xanh xanh Chim reo ca hót trên cành Bóng con chuồn ớt ...
Ta vẫn biết ! nhân sinh là bụi đất Sẽ trở về với bụi đất rêu phong Ai sinh ta , ta thầm cám ơn lòng Cho ta một … sự sống trên trần thế Ta vẫn biết ! làm...