Nhà văn Nguyễn Đình Thi vốn nổi tiếng vì tài hoa và vẻ ngoài đẹp trai, phong trần. Gắn với cuộc đời ông là những chuyện tình lãng mạn, đẹp đẽ. Mối tình của Nguyễn Đình Thi...
Chàng là một sinh viên Việt Nam tài hoa với rất nhiều tài lẻ, du học tại Rumani những năm 60 cuả thế kỷ XX. Nàng là sinh viên người bản xứ, xinh đẹp, tóc vàng, mắt biếc. Như duyên...
Trong quan niệm của Nguyễn Công Hoan, cái quan trọng nhất đối với một nhà văn chính là tác phẩm. Mọi thứ vinh quang, chức vị… ông đều xem nhẹ và luôn ý thức sao để nó không v...
Nhà văn Nguyễn Khắc Hiếu ghép tên sông núi quê mình thành bút danh Tản Đà. Lê Hữu Trác lấy hiệu Lãn Ông là muốn nói lên một tâm nguyện. Chế Lan Viên (tên thật Phan Ngọc Hoan) lấy h...
Hồ Xuân Hương con ông Hồ Sĩ Danh (1706 – 1783), em cùng cha khác mẹ với quận công Hồ Sĩ Đống (1738 – 1786), quê ở làng Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lôi, Nghệ An. Mẹ là người xứ ...
Dạo đó, Quỳnh than rằng hình như Vũ yêu một cô diễn viên đóng kịch của Vũ. Khi biết, Vũ đến gặp tôi: “Nhàn hãy nói để Quỳnh yên tâm, dù thế nào, đối với mình, Quỳnh vẫn l...
1. Có một anh nhà thơ đến cơ quan làm việc không hiểu sao cứ tủm tỉm cười rất khả nghi. Khả nghi hơn nữa khi lâu lâu lại thấy anh chúm tay lại… vê vê như đang vắt bột làm...
Ông là người viết về phở như một “miếng ăn kì diệu” với nhận xét trứ danh: Phở ăn giờ nào trong ngày cũng trôi, một ngày ăn vài bát cũng bình thường, ăn mùa nào trong năm cũn...
Yêu một người mà chẳng thể kề bên Gọi tên nhau chỉ thì thầm trong ngực Nhớ về nhau ngày đêm trong tiềm thức Thương trái tim mình nức nở hư hao. Yêu một người kh...
Từ bây giờ..em không khóc nữa đâu Sẽ yêu đời..cười vô tư hết nấc Những khuya tàn sẽ chẳng còn thức giấc Bởi thanh xuân ngắn lắm..sắp qua rồi.. Từ bây giờ..e...
Gió se sắt lay vờn giàn hoa Giấy Đông lạnh lùng run rẩy lá vàng khô Lão thời gian dường như cũng hồ đồ Đem ngày tháng điểm tô vào nỗi nhớ. Dấu yêu hỡi sao em còn...
(Kính gửi tặng tất cả thầy cô đã và đang làm người đưa đò thầm lặng trên mọi miền đất nước) Con trở về nhặt bụi phấn ngày xưa Bên bục giảng năm nào còn...
Lỡ tay đánh mất nửa đời trước Còn nửa đời sau cho hết em Hai nửa đời ta chung thành một Tính ra còn được cả trăm năm. Anh bước lạc xứ người xa lạ Biết đâu...
Hà Nội mùa thu thơm hương cốm Tiếng rao buồn man mác heo may Em không đợi tôi về nơi ấy Để xa xăm nỗi nhớ vơi đầy… Hà Nội mùa thu rất nhiều phố Lá rơi vàng...
Khoảng cách hữu hình không đáng sợ đâu anh Đáng sợ là khi ở cạnh nhau vẫn nghe lòng lạnh giá Là khi rất quen bỗng hóa thành xa lạ Là lúc đôi tim chẳng còn hòa một ...
Có những ngày trong tĩnh lặng mênh mông Ta chợt thấy lòng mình như gợn sóng Những chuyện tưởng chừng chìm vào quên lãng Lại lao xao nhói nhắc lúc đông về Có những ng...