Cuộc đời là quán trọ
Người đến và người đi
Gặp gỡ rồi chia ly
Quán trọ vẫn ở đó
Người đến trước kẻ sau
Người vui cười hạnh phúc
Kẻ đau thắt lồng ngực
Giữa trần gian chơi vơi
Quán trọ vẫn chen chúc
Ngàn cảnh diễn trần gian
Kẻ diễn người gian nan
Người vào vai phú quý
Đứa tươi cười rạng rỡ
Ngồi mát nghỉ bước chân
Kẻ mặt người sát nhân
Hơn cả loài thú dữ
Ta đến trọ trần gian
Cùng bao người như thế
Sống một đời có thể
Vui vẻ và bình yên
Hôm nay đầy sóng gió
Ngày mai bão mùa hè
Cuộc sống chẳng khắt khe
Tùy duyên thôi đón nhận
Trần gian là quán trọ
Hà cớ sao bận lòng
Cũng không nên ước mong
Đến rồi đi tới lượt
Trần gian là quán trọ
Sắc có có không không
Đời người ngắn đừng trông
Cát bụi về cát bụi .
Quỳnh Anh