NẾU CÓ THỂ QUAY NGƯỢC CHIỀU NĂM THÁNG
Có những ngày Sài Gòn mưa rả rích, nắng ngủ quên trên những bậc thềm, ngày cứ vậy mà lãng đãng trôi đi chậm rãi. Người ta tay nắm tay nhau đi trên những con đườn...
Tháng bảy rồi lất phất hạt mưa bay..
Từng hạt nắng trải dài trên lối bước
Ngỡ bên nhau như tình ta thưở trước
Nhưng nồng say bỗng chốc hóa bụi mờ…
Tháng bảy về hoang hoải lòng bơ vơ
Từng chiếc lá bơ phờ rơi rệu rã..
Bước qua nhanh trên con đường vội vã
Để vô tình lả tả…giọt mưa sa..!
Chiều phố vắng nâng gót bước ai qua?
Ngỡ em về tình mặn mà thêm tuổi…
Chợt tỉnh ra chỉ còn ta đắm đuối!
Bước phong trần vẫn đeo đuổi điều chi…
Bởi tình ta…
Cũng chẳng là điều gì…
Nên mộng ảo…
đi qua miền hạ nhớ…!
Nguyên Phong