NGƯỜI LẠ TỪNG QUEN

Đông về rồi anh ạ!
Lạnh đến tím cả người.
Nhưng giờ mình xa lạ,
Nụ hồng chẳng còn tươi.

Anh tiếc gì ấy nhỉ!
Em nuối bởi gặp anh.
Tưởng kiên định bền bỉ,
Ai ngờ phôi phai nhanh.

Mưa rồi trời vẫn sáng!
Em dậy đón bình minh.
Sẽ yêu người xứng đáng,
Biết lo lắng thương mình.

Tường Vy Tiểu Thư

Bình luận Facebook