Tháng 10 trong ta luôn là mùa đẹp nhất, mùa của khởi đầu một kiếp nhân sinh, mùa của những khúc quanh để mở ra những con đường mới mẻ. Tháng Mười giao mùa khi mùa Thu sắp bước chân qua cửa với đôi mắt dưng dưng còn dùng dằng nuối tiếc cái dịu dàng êm ấm, cái lãng đãng mơ hồ mà thanh tao như lụa như tơ rộng dài mà vấn vít…, còn mùa đông lại đã ngập ngừng nơi bờ dậu đầu ngõ, len lén ngước nhìn bậc thềm nơi hiên nhà nhưng vẫn cứ giả vờ như còn mải rong chơi ở nơi nào xa xôi lắm…
Tháng 10 nhẹ nhàng mà hanh hao như để trút lại hết những buồn vương trong tâm trí mà khoác lên mình sự kiên cường và ương ngạnh để tự ủ ấm mình chờ đón những lạnh giá của mùa Đông đang đến gần. Người đàn ông Tháng 10 với dọc dài của suy tư, của thăng trầm trên vầng trán kiêu hãnh dưới phong ba… tưởng thế là đã đủ kiêu mạn phong trần nhưng lại chẳng thể giấu nổi tâm hồn đa sầu đa cảm in trong đáy mắt với những vết buồn của thời gian…
Cũng như Tháng 10 giao mùa, quay lại là dịu dàng sương khói của lãng đãng mát lành mưa và mây, của vấn vít hanh hao hoa nắng, của bảng lảng mùa lá vàng bay… mà quay đi là khắc nghiệt của những cơn gió mùa lạnh giá rít hờn qua song cửa đang chờ đón… Người đàn ông Tháng 10 kiên cường và tâm hồn đầy hoài niệm, người của những khát khao, đầy tham vọng nhưng lại nặng tình thân, người đàn ông của sự nổi loạn đôi khi như những chú ngựa hoang nhưng luôn biết lối quay về với những chân tình và trách nhiệm, người đàn ông của hân hoan quảng giao cùng bè bạn bốn phương tám hướng nhưng trong sâu thẳm lòng mình lại chất đầy những cô độc mênh mang. Người đàn ông của lặng lẽ kiêu bạc nhưng chất chứa trong trái tim ấm áp, những nồng nhiệt cảm xúc chẳng dễ phôi pha…
Thêm một Tháng 10, ký ức thêm một mùa lá rụng, hãy để những muộn phiền trôi đi theo tiếng thở dài nhè nhẹ và bay đi trên đôi cánh của thời gian, để ta lại được là chính ta cô đơn mà không cô độc…
Speed Light