Người đàn bà qua mấy trận mùa đông
Trái tim ấm nồng trở nên dần cô quạnh
Bao nhiêu mơ ước tan theo màn sương lạnh
Chia nửa bầu trời thành hai mảnh dở dang
Người đàn bà sau những bước trái ngang
Sau những tổn thương chất chồng thành chai sạn
Sau tất cả chẳng một lời oán thán
Chỉ còn mấy vệt dài hằn trên khóe mắt, môi
Người đàn bà nếm chịu cảnh chia phôi
Nửa hứng gió sương, nửa thầm mong hạnh phúc
Nửa trước đấu tranh, sau chẳng màng trong đục
Từng cố kiếm tìm… giờ khao khát bình yên
Người đàn bà trong giấc mộng âu phiền
Rong ruổi chạy theo những thứ mà không thể
Vô tình sa ngã, lạc đường nơi trần thế
Thỉnh thoảng đêm về, ngậm nuốt giọt châu sa
Người đàn bà trong những bản tình ca
Đau đớn trách hờn cuộc đời hay đùa giỡn
Mải miết đợi qua cơn trăng tàn, sóng gợn
Để thấy mặt trời, thong thả ngắm hoàng hôn
Thanh Sunshine
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM