Chào em – cô gái mạnh mẽ đang quay cuồng giữa cuộc sống trầm bổng này. Em là người con gái đa năng, khi có thể tự thay bóng đèn, khi thì sửa ống nước, đôi lúc lại tự khiêng đố vật nặng. Em không dựa dẫm vào ai, một mình em mạnh mẽ, một mình em gánh chịu. Đôi lần có lỡ yếu lòng, muốn dựa vào lòng ai đó, nhưng sợ lại lệ thuộc vào người ta nên em thu mình vào vỏ bọc bé nhỏ, cứ vậy, vỏ bọc ngày càng lớn, em thì ngày càng chẳng cần tới ai.
Người ta thường bảo” Con gái nên yếu đuối để con trai che chở”. Có người con trai nào lại muốn yêu một cô gái mà khi ở cạnh người đó mình trở nên vô dụng, không có cảm giác sẽ che chở cho họ không. Nhưng biết làm sao được, một mình đã rèn cho em tính tự lập, mạnh mẽ để không bị cuộc đời này quật ngã, luôn tự nhủ là phải kiên cường.
Tuy nhiên, mấy ai hiểu rằng, đâu phải cứ sinh ra cũng mạnh mẽ đâu, em cũng mệt, trong tim. Người khác không hiểu rằng,bên ngoài mỗi vỏ bọc cứng rắn lại chính là tâm hồn mong manh, cùng trái tim rỉ máu. Bởi vì chúng ta là con gái, dù có sắt đá cỡ nào thì trong lòng cũng cố chấp giữ lại sự yếu đuối.
Cô gái ơi, hãy yếu lòng dù chỉ một chút thôi, mệt mỏi quá thì hãy tìm một bờ vai tựa vào. Gồng gánh chịu đứng một mình trong suốt cả thời gian dài như vậy, em thật sự là người dũng cảm mà. Nhưng mạnh mẽ là có thể cân bằng mọi thứ không phải chịu đựng tất cả đau khổ. Mạnh mẽ là khi em làm người xung quanh tin tưởng, yên tâm vào bản thân mình, không còn phải lo lắng nữa. Đã đến lúc em trở về làm một cô gái đúng nghĩa rồi. Nếu như độc lập và cá tính quá thì đàn ông trên đời hết chuyện để làm rồi phải không. Mạnh mẽ không phải là cứ gồng mình lên và gánh chịu mọi thứ, con gái cá tính như em cũng có quyền khóc, nũng nịu, mè nheo vì đó là đặc quyền của phái nữ. Hãy cười thật tươi khi vui và khóc khi cảm thấy yếu lòng. Đừng đặt cả gánh nặng của thế giới lên đôi vai nhỏ bé của mình nữa. Vì bầu trời có vỡ tung thì cũng sẽ có người vì em mà đứng ra chống đỡ rồi. Việc của em là hãy sống hết mình, mở lòng với mọi người để sống một cuộc đời an yên.
Thật đáng sợ nếu em để mình cô đơn lâu quá, mạnh mẽ lâu quá. Bởi khi ấy, cảm xúc cứ chai lì từng đêm qua dòng nước mắt thì em chẳng cần đến ai. Em ơi! Cánh của này đóng lại, là để một cánh cửa khác mở ra. Em khép lòng mình lại một thời gian thôi nhé, ánh bình minh mới sáng mai vẫn đang chờ em mở cửa đón chúng vào, người thương em vẫn chờ ngày em cần được tựa vai.
S.T