KHI TA TUỔI NĂM MƯƠI

Người xưa nói: “Ngũ thập tri thiên mệnh”
Tuổi năm mươi ta đã hiểu mệnh trời
Đã đi qua dâu bể của kiếp người
Nên bình thản trước đến – đi, được – mất!

Ta ngộ rằng: Mọi điều… do duyên hết
Nếu cưỡng cầu… chỉ thêm khổ mà thôi
Khi mà ta… đã gắng hết sức rồi
Vẫn không được… thì buông trôi cho nhẹ!

Tuổi năm mươi ta trở nên mạnh mẽ
Trước những vô thường nơi cõi tạm trần gian
Bởi hồng trần tựa như áng phù vân
Nên ta hiểu… không có gì mãi mãi!

Tuổi năm mươi ta an nhiên tự tại
Trước thị phi, đố kị… của người đời
Cả những bon chen, đen bạc… cõi người
Cũng bao dung và rộng lòng độ lượng

Tuổi năm mươi “Ngũ thập tri thiên mệnh”
Hiểu mệnh trời… nên ta sống thảnh thơi!

Dung Dao

Bình luận Facebook