Cảm ơn người cho ta những vết thương
Để năm tháng ta kiên cường mạnh mẽ
Đôi chân vững ta nâng đôi gót nhẹ
Vững lòng hơn chuyện bé có xá gì
Nhớ ơn người ta luôn mãi khắc ghi
Luôn xem trọng không so bì toan tính
Luôn cố gắng từng ngày dần hoàn chỉnh
Mãi khắc khe với chính bản thân mình
Phận làm người ai chẳng muốn cầu vinh
Đừng đong đếm nghĩa tình thua tiền bạc
Đâu thể giữ…mai kia về bụi cát
Chỉ tàn tro thân xác chẳng còn gì
Cuối đường trần rồi cũng phải chia ly
Đâu có thể níu ghì dù giây phút
Ta sẽ nhớ dù dòng đời trong đục
Sẽ thứ tha hạnh phúc tự tìm về .
Miền Tây
Bình luận Facebook