Em bây giờ chẳng giống với ngày xưa
Chẳng muốn ai đưa, một mình con phố nhỏ
Ngồi lại quán quen, nghe bài ca nào đó
Nhấp cạn ly trà, nhìn phố xá… người ta
Em bây giờ chỉ muốn được đi xa
Chẳng biết là ai giữa bao người tấp nập
Sẽ tự đứng lên sau mỗi lần em vấp
Rồi tự mỉm cười… phải mạnh mẽ lên thôi
Em sẽ không buồn khi nhìn họ sánh đôi
Trả góc công viên cho những tình nhân khác
Thôi trách vầng trăng mang nỗi buồn bàng bạc
Hạnh phúc của mình chắc còn ở phía sau
Em chẳng còn chờ khi trời đổ mưa mau
Chẳng trách anh đâu những lần quên không đến
Tàu xa sân ga rồi lạc đường bỏ bến
Sao em phải buồn rồi khóc với cô đơn
Hữu Duyên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Bình luận Facebook