Em đừng khóc ngày chưa bao giờ tận
Nắng vẫn lên ấm như bếp lửa hồng
Thương em với kẻo mai này ân hận
Mình khạo khờ đánh mất những thanh xuân..
Em đừng khóc khi thế gian lừa lọc
Rồi mùa đông làm giá lạnh môi mềm
Mùa hoa cũ chỉ còn trong tiềm thức
Và dẫu rằng chiếc lá chẳng rơi êm..
Em đừng khóc, hãy ngoan đi em nhé
Trăm năm sau đừng quay lại kiếp người
Đừng lang bạt làm thân dân tỉnh lẻ
Chớp bể..mưa nguồn em sẽ thấy đơn côi..
(Mưa)
Bình luận Facebook