Bởi em là cô gái dễ tổn thương
Nên vẫn thường lặng thầm rơi nước mắt
Chỉ một chút thôi giữa bao điều nhỏ nhặt
Cũng đủ làm đau thắt tận đáy tim.
Nếu em buồn mong anh chớ lặng im
Hãy mỉm cười, nói đôi điều ngộ nghĩnh
Dẫu đôi lúc em vô cùng bướng bỉnh
Nhưng lại dễ dỗ dành… như một đứa trẻ con…
Bởi em là cô gái sắt son
Nên sẽ mỏi mòn đợi anh nơi bậu cửa
Nếu anh thấy không còn nơi đi nữa
Thì hãy về… nhen bếp lửa cùng em…
Em là người như thế đấy… anh xem
Chỉ cần anh coi em là tri kỷ
Em sẽ yêu thương không ngại ngần, suy nghĩ
Và chỉ nhớ về anh giữa muôn triệu dáng hình…
Lê Hồng Mận
Bình luận Facebook