Mạnh mẽ đến đâu em cũng là phụ nữ
Chân yếu tay mềm người xưa nói chẳng sai
Bảy nổi ba chìm em như cánh bèo trôi
Chỉ muốn đậu vào một bờ yên ắng
Cuộc đời em trải qua ngàn cay đắng
Như thân cò lặn lội ở bến sông
Lúc gồng mình buôn bán buổi chợ đông
Lại có lúc thẫn thờ bên thềm vắng
Là phụ nữ nên em hay mềm yếu
Giọt lệ sầu không giấu nổi trong tim
Bao tủi hận chẳng chịu nằm im
Mà bật lên theo từng tiếng nấc
Là phụ nữ nên em cần lắm nhé
Một bờ vải đủ rộng để em ôm
Một trái tim luôn cùng chung nhịp đập
Một bàn tay nắm chặt một bàn tay
Là phụ nữ em như bao người khác
Cũng ước ao thèm được tặng quà
20 tháng Mười hay mùng Tám tháng Ba
Một món quà mặc dù là rất nhỏ.
Hà Bích
Bình luận Facebook