Đẹp mãi tuổi 40

Sắp xa rồi xa cái tuổi bốn mươi
Chỉ mong sao môi vẫn cười rạng rỡ
Nét dịu dàng từng đắm say một thuở
Mãi bên ta để nhắc nhớ một thời.

Qua bốn mươi đâu hẳn hết rạng ngời
Chỉ là hơn nửa cuộc đời chứ mấy
Trải bão giông thăng trầm nhiều đến vậy
Để bây giờ lòng luôn thấy nhẹ nhàng.

Ta hôm nay đã xếp đủ hành trang
Đầy tự tin để vững vàng mà bước
Dẫu biết rằng chông gai còn phía trước
Mong êm đềm chẳng mơ ước điều chi.

Sống chan hòa mặc kệ những sân si
Không đếm đong những gì từng được mất
Quá khứ cũ gói vào và đem cất
Để giữ lòng ta mãi thật an nhiên.

Yêu mình thôi buông bỏ những ưu phiền
Gom tất cả cho vào miền dĩ vãng
Hãy giữ mãi nụ cười luôn tỏa sáng
Qua bốn mươi còn đó nét rạng ngời..!

Ngọc Phương

Bình luận Facebook