Có phải mùa thu xui em đừng nhớ anh
Vì nhung nhớ mong manh như làn khói
Chợt đến chợt đi dẫu đắm say vời vợi
Đâu bằng chúng mình tay nắm chặt bàn tay
Có phải mùa thu thường có lá vàng bay
Có cơn gió heo may ùa vào tim lành lạnh
Có con nắng tương tư ươm sắc vàng sóng sánh
Để khi chiều tà tím sẫm sắc hoàng hôn
Có phải mùa thu lòng chợt thấy cô đơn
Chợt thấy nhớ thương một người nơi xa thẳm
Ừ, em biết, dẫu Thu về trăm bận
Vẫn thấy chạnh lòng khi tiễn Hạ về qua
Có phải mùa thu lòng chợt thấy xót xa
Chợt hoài niệm vu vơ về những điều đã cũ
Chợt nhớ một người chìm sâu trong quá khứ
Lý trí bảo quên rồi, tim vẫn giữ vẹn nguyên
Bao thu rồi anh lựa chọn xa em
Nắng có vàng hơn kể từ mùa thu ấy?
Cơn gió heo may chắc chẳng còn run rẩy
Khi chẳng còn người che chở lúc mùa sang
Huần Trần