Có những ngày mưa trút xuống đời tôi
Chiều lặng lẽ trong màn đêm tăm tối
Phố đông người bao bước chân thật vội
Tôi một mình lạc giữa những bơ vơ.
Có những ngày mưa trút xuống đời tôi
Ai cũng nói đường dài đi rồi đến
Đời lạnh lùng còn tôi như ngọn nến
Lay lắt một niềm tin trong cả lúc lụi tàn.
Khoảng trời nào bình yên giữa trần gian
Ở nơi nào để dành tôi nương náu
Người nào đó ngoài kia không cùng dòng máu
Dám thương tôi sau tất cả dại khờ
Có những ngày tôi tự thấy bơ vơ
Sau tất cả… muốn trách hờn mà chẳng lỡ
Trần gian ơi kiếp này tôi trót nợ
Với bao người đâu đó thương tôi…
Nghinh Nguyễn
Bình luận Facebook