CÓ MỘT NGƯỜI CHẲNG ĐI HẾT CHỮ DUYÊN …

Có một người ta cứ phải gọi tên
Bằng chữ duyên mà không là chữ nợ.
Có một người cứ khiến ta khổ sở
Trong giấc mơ in đậm chẳng phai mờ.

Có một người cứ khiến ta thẫn thờ
Đem đam mê đi vào trong giấc ngủ .
Có một người vẫn thường ngày nhắn nhủ
Câu yêu thương ,khi sương xuống đêm về .

Có một người dẫu chẳng hẹn ngày về
Mà đinh ninh hai trái tim là một .
Có một người chưa từng lời thề thốt
Mà trong tim chứa đựng cả khoảng trời .

Có một người chẳng bên ta suốt đời
Mà ấm áp đến từng lời từng ý .
Có một người đi qua từng suy nghĩ
Mà ta thương như kiếp trước mất rồi .

Có một người cứ khiến ta chơi vơi
Mà khát khao cháy bùng thành ngọn lửa.
Có một người ngỡ chỉ là một nửa
Mà ta yêu đến quên cả lối về …

Phương Ngô

Bình luận Facebook