Là một bàn tay từng siết chặt một bàn tay
Đi qua mùa bão giông
Đi qua mùa nắng gió
Bàn tay ấy hứa suốt đời không buông bỏ
Một bàn tay
Nhưng lời hứa gió bay
Bàn tay xưa tìm ấm êm bên một bàn tay khác
Hạnh phúc cũ hóa thành điều tẻ nhạt
Hân hoan phía này là đau rát phía bên kia
Một bàn tay những tưởng chẳng xa lìa
Một bàn tay đã cùng đi qua trăm sông nghìn núi
Đã từng lau giọt vui tràn khóe mi, cả những dòng lệ tủi
Từng là vùng trời bình yên, từng vỗ về an ủi
Là một bàn tay không thể thiếu trên đời
Nhưng thế sự chuyển dời
Hay vì lòng người thay đổi?
Bàn tay buông bàn tay không một lần tiếc nuối
Sao bàn tay vẫn còn tha thiết một bàn tay?
Tình yêu không có đúng sai
Chỉ có yêu và không yêu nữa
Nên lạ lùng gì đâu khi một bàn tay quên lời hứa
Với một bàn tay
Có phải lời hứa nào cũng nhẹ như gió bay?
Timbuondoncoi