CHÚNG TA LÀ HAI ĐƯỜNG THẲNG CẮT NHAU

Câu thơ nào ai đó viết cho em
Bỗng vô tình hôm nay thành sự thật
Em lạc loài giữa phố phường tất bật
Và lạc loài giữa sâu thẳm tim anh.

Anh dạn dày, em lại quá mong manh
Anh bền vững, còn em luôn dễ vỡ
Chuyện chúng ta như bài thơ viết dở
Có khởi đầu nhưng chẳng thể về đâu

Em mãi lạc loài giữa thăm thẳm rừng sâu
Mãi là em như đời em đã định
Ta gặp nhau như hai đường tuyến tính
Đã cắt một lần để mãi mãi chia xa…

Juno

Bình luận Facebook